Nếu nói về may mắn, Liverpool là đội phải cảm thấy may mắn khi có 1 điểm rời khỏi Etihad. Hàng phòng ngự của The Reds đã bộc lộ điểm yếu chí mạng và để Man City khai thác cho tới tận phút cuối cùng.
Phút bù giờ thứ 4, người hâm mộ Liverpool vẫn phải sống trong lo lắng tột độ khi trông thấy Riyad Mahrez lừa qua Van Dijk và đối mặt với khung thành rộng mở của Alisson. Nếu cú sút này thành bàn, mọi nỗ lực cầm chân City trong 90 phút trước đó coi như đổ sông đổ bể, và mùa giải cũng có thể xem là chấm dứt.
Nhưng cú lốp bóng của Mahrez lại quá cẩu thả, ném quả bóng bay vọt xà ngang và khiến cho cuộc đua vô địch phải kéo dài thêm nữa. Câu hỏi đặt ra là trong một trận cầu có ý nghĩa như thế, với bàn thắng gần nhất là phút 46, tại sao Liverpool lại dâng cao đội hình như vậy ở phút bù giờ?
Hàng thủ của Liverpool ở phút 90+4?
Thông thường, ở một trận đấu khác, khi mà tỷ số 2-2 đã được giữ gần như trọn vẹn hiệp 2, những phút cuối sẽ rất nhàm chán. Cả Man City và Liverpool đều thể hiện rằng họ có sức mạnh tương đồng, một chín một mười. Nếu thế, đôi bên sẽ gầm gừ, dền dứ nhau và thỏa mãn với 1 điểm.
Nhưng không, không một hậu vệ hay tiền vệ phòng ngự nào được thêm vào trong 20 phút cuối trận, thay vào đó toàn là những cầu thủ tấn công trị giá hàng trăm triệu bảng của đôi bên như Jack Grealish, Riyad Mahrez, Roberto Firmino, Luis Diaz. Rõ ràng, hai đội đều không muốn hòa, và muốn tung ra đòn kết liễu đối phương.
Và trong thế trận giật gân đó, Liverpool mong manh hơn City rất nhiều. Trước màn đối đầu này, người Liverpool tự hào về thông số bẫy việt vị thành công của mình. Họ có gần 130 lần đưa đối phương vào bẫy, cao nhất trong lịch sử Ngoại hạng Anh. Đội xếp thứ 2 trong danh sách bẫy việt vị là Man City mới chỉ có hơn 70 lần, tức là kém Liverpool tới 60 lần.
Con số này chỉ ra việc Liverpool rất thích dâng cao đội hình, đặc biệt là hàng phòng ngự. Họ cậy có những hậu vệ tốc độ cao như Van Dijk và Robertson, đồng thời là một hệ thống phối hợp ăn ý.
Tâm thế của 2 hậu vệ biên Alexander-Arnold và Robertson luôn là xộc thẳng vào vòng cấm đối phương (như ở bàn gỡ hòa 1-1), thay vì giữ vị trí ở hàng thủ. Đây thực tế là cách vận hành lối chơi tấn công của Liverpool và không có gì chê trách. Nhưng ở một thời điểm quan trọng như cuối trận gặp Man city, Liverpool vẫn chơi như vậy thì thật quá coi thường khả năng phản công của đối thủ.
Bàn nâng tỷ số lên 2-1 của City cũng là phá bẫy việt vị của Liverpool
City phản công sắc sảo như thế nào thì tất cả đều thấy, và rõ ràng là may mắn đã đứng về phía Liverpool ở cú sút hỏng ăn của Mahrez. Trong một ngày xấu trời, thì những người cúi đầu đã là Liverpool.
Trước đó nữa, đã rất nhiều lần các cầu thủ Man City đã phá bẫy việt vị thành công và thoát xuống 2 nách của đội khách. Bàn nâng tỷ số lên 2-1 của Jesus cũng xuất phát từ một pha bóng như vậy. Bàn thắng hụt của Sterling cũng như vậy. Thế nên, chẳng phải ngẫu nhiên mà City đột nhiên dùng nhiều bóng dài như vậy. Pep Guardiola đã nghiên cứu rất kỹ đối thủ của mình và chỉ thiếu đúng 1 chút may mắn để có một trận cầu hoàn hảo.